Vẫn biết mỗi ngày trôi qua, mỗi độ thu lại tới. Thế nhưng độ
chai lì của tôi không thể nào có thể xê dịch được. Mọi thứ vẫn cứ nước tới chân
mới nhảy.
Mỗi ngày đều đặt mục tiêu và biết mình cần làm gì nhưng rồi
vì đủ thứ lý do làm tôi như chững lại. Ngày 20/4/2016 tôi viết, tháng 10 tôi sẽ
có bằng Ielts 6.5. Thế rồi tới tháng 10/2016, tôi lại viết tháng 2/2017 tôi sẽ
thi lấy bằng Ielts. Rồi cũng chẳng làm gì, thời gian cứ thế vùn vụt mất. Năm
2018, tôi tự nhủ năm 2019 sẽ là năm bứt phá, sẽ thay đổi mọi thứ nhưng rồi đến
hiện nay đã hết gần ngót nửa năm, Tôi đã làm được gì?
Những mục tiêu liên tục không hoàn thành khiến tôi tự nhủ
mình là ai, là cái quái gì thế. Tại sao con người ta lại dễ dàng tha thứ cho bản
thân trong khi rất khắt khe với người khác. Hôm nay tôi viết để những dòng nhật
ký này không bị quên lãng vào quá khứ, để sau này ngắm lại thấy tôi- một con
người khác hay ngựa vẫn quen đường cũ.
Phụ nữ cần gì ư? “Đẹp và có tiền”. Luôn luôn là thế, tôi sẵn
sàng làm mọi thứ để đạt được điều tôi muốn chỉ là không phạm những nguyên tắc sống.
Tôi sẽ thay đổi hoặc là 1 con rùa rụt cổ chỉ biết nhìn đất và ăn những cặn bã
mà không biết bạn có thể là làm mồi ngon cho bầy chim ưng trên bầu trời kia bất
cứ lúc nào.
1 năm nữa, tôi sẽ sở hữu 1 nhãn hàng riêng của mình và tự
xoay sở kiếm tiền từ hoạt động kinh doanh của tôi. Còn bạn thì sao?
Lưu bút 13/5/2019
No comments:
Post a Comment